Chuyện là hằng đêm, sau khi đã tắt đèn để đi ngủ và nói chuyện thì mình sẽ bật cho con gái nghe những câu chuyện cổ tích hoặc vài video tiếng anh yêu thích của con như peppa pig, numberblocks, cùng nhiều kênh nhạc khác mà con mê mẩn. Đêm hôm qua, cũng như thường lệ, nhưng mình đổi sang câu chuyện về Nàng tiên cá.
Bình thường hai mẹ con vẫn mở nghe truyện này nhưng là bản ngắn với thời lượng có 5 phút và khá nhẹ nhàng (pinkfong). Hôm qua mình chuyển sang mở bản của Little Fox với thời lượng hơn 1 tiếng, truyện cổ tích được kể rất chi tiết và đầy đủ, khá giống với bản tiếng Việt hồi nhỏ mình đọc được. Tuy nhiên thì khi nằm nghe, đến Chương 12 thì con gái đã dần dần đi vào giấc ngủ, mình vẫn lặng im nằm nghe.
Những Chương cuối của truyện tác động tới mình quá lớn, nước mắt cứ thế lã chã tuôn ra không cầm được vì đau lòng. Việc nàng tiên cá khi bước đi cũng như hàng nghìn mũi dao đâm vào chân thôi cũng đủ ghim vào lòng mình đến không thở được. Rồi việc anh chàng hoàng tử nọ chỉ coi nàng tiên cá là người bạn đồng hành bé nhỏ suốt thời gian ở bên cạnh nàng, cũng khiến mình cảm thấy thật đáng thương và tội nghiệp. Cao trào hơn là đoạn chàng hoàng tử này gặp cô công chúa của nước láng giềng và nhận ra đây chính là người đã cứu chàng ở bên bờ biển nọ, ngay lập tức quỳ xuống và hạnh phúc cầu hôn nàng, trước mặt Nàng tiên cá bé nhỏ khiến trái tim Nàng tiên cá như muốn vỡ tan từng mảnh bởi tất cả hy vọng, niềm tin và tình yêu đã bị giày xéo vụn nát. Ấy vậy mà, nàng không thể khóc, bởi vì tiên cá không thể rơi nước mắt.
Chương 14 và 15 thậm chí còn tái hiện đám cưới vô cùng sinh động và vui vẻ của chàng hoàng tử, và hành động mời nàng tiên cá lên nhảy cho mọi người xem chứ không phải nhảy cùng chàng khiến cả con người nàng như bị chết lặng, chỉ có đôi chân cứ thế đưa nàng nhảy điệu nhảy tuyệt đẹp nhất bởi nàng biết đây là đêm cuối cùng nàng có thể nhìn thấy hoàng tử của mình, bởi nàng biết vào sáng sớm ngày hôm sau nàng sẽ mãi mãi không còn tồn tại và tan thành bọt biển. Nàng nhảy trong tuyệt vọng, trong đau đớn, đến mức chính trái tim nàng cũng không còn cảm nhận nổi những cơn đau rỉ máu từ bàn chân, những âm thanh vỡ vụn của hy vọng. Cảnh cuối cùng là khi nàng cầm con dao đi vào phòng hoàng tử và nàng công chúa kia, nhìn cảnh 2 người ngủ say, tay trong tay, trong lòng nàng dấy lên cả xót xa lẫn cay đắng vì người thực sự cứu chàng mà chàng coi là “true love” ấy mới chính là nàng tiên cá, đáng lẽ ra chính nàng mới là người hạnh phúc nhất đêm nay. Cuối cùng nàng cũng không thể ra tay với người mình yêu thương nhất, và tự nhủ cái chết của mình còn hơn của chàng nên nàng đã gieo mình xuống biển ngay khi tia sáng đầu tiên của buổi sớm đang len lỏi chiếu qua tấm rèm cửa sổ trên đầu chàng hoàng tử đẹp trai.
Uh, hồi mình còn nhỏ mình cũng không đọc truyện này đâu, cho tới khi 20 tuổi đầu mới tìm được một quyển sách về các câu truyện cổ tích hay nhất bé xíu, quyển sách vô cùng ấn tượng với cách kể chuyện thực sự rất hay và hấp dẫn mà mình nâng niu trân trọng tới mức đến tận khi chuẩn bị ra nước ngoài mình vẫn còn giữ và đưa bố cất. Tuy nhiên sau một thời gian di chuyển đi lại và ở nhà sửa sang thì giờ mình không tìm thấy cuốn sách này nữa. Hồi đó khi đọc câu chuyện này cũng bị ấn tượng và khóc nức nở như thế. Đến hôm qua khi nằm nghe audio truyện bản tiếng anh mà phải ngồi dậy rồi khóc tu tu như đứa trẻ, thậm chí còn phải chui vào chăn trốn con đang ngủ để mở lại video xem những đoạn cao trào nhìn biểu cảm của nàng tiên cá bé nhỏ, rồi thấy tim đau nhói. Cuối cùng phải cố gắng mở qua cái gì buồn cười để lấy lại tinh thần và đi ngủ. Ông chồng mình bật dậy khi thấy vợ cứ ngồi nức nở, hỏi han xem bị sao, nói cái lý do xong chồng mình kiểu “chịu vợ rồi” :))
To be continued….
Vẫn còn tiếp….